Xe
đi đến ngày thứ hai thì tới khu cắm trại Apnes Camping của Mosjøen. Chỉ có cái
tên “thiên đường của hạ giới” mới xứng với cảnh sắc của thung lũng này. Và tất
nhiên, thiên đường quả có cái giá thật đắt. Chúng tôi đã phải trả đến 320kr
(40E) cho một chỗ nhỏ để đậu xe. Trong khi vừa mới hôm qua thôi, một chỗ
đậu xe tại thị trấn Åsen chỉ có 80kr. Đã tính lái xe đi tìm chỗ khác hợp lý
hơn, nhưng nhìn thấy ánh mắt tiếc nuối về một thiên đường sắp biến mất của tôi,
những người đồng hành đã không nỡ phũ phàng. Thế là cắn răng chia nhau cái
thiên đường căng tràn ánh hoàng hôn ấy. Cả thung lũng rực hoa vàng. Hoa và cỏ
non trải dài tít tắp đến tận lằn ranh, nơi có một rặng núi phủ tuyết trông
giống như một cây kem sô cô la phủ lớp vanilla trắng. Đó cũng là nơi giao
nhau giữa bờ thung lũng và vịnh fjord. Lấp ló ở phía bên kia của fjord cũng là
một đảo hoa vàng rực lấm chấm những mảng tím và phớt hồng. Trên đảo, một
vài nông trang màu đỏ lẻ loi trong cảnh hoàng hôn. Sự hiện diện của con người
thật là lặng lẽ và nhỏ nhoi trong cái thung lũng mê hồn này.
Chuẩn
bị bữa ăn vào lúc 8h tối trong một khung cảnh huy hoàng như thế không
phải đời người nào cũng có dịp. Nói là tối, nhưng ánh sáng vẫn còn rõ
như ban ngày. Gặp lúc cái bụng đang réo sôi, tôi cứ tưởng ngọn núi đối mặt
như một cái chả đùm khổng lồ. Bởi đó là vào cuối tháng năm, tuyết trên núi bắt
đầu tan xuống chân núi trông như một cái bánh pa tê phủ lớp mỡ chài trắng.
Dãy núi phía sau nhiều tầng hơn, dần che lấp ánh hoàng hôn đỏ rực. Mặt
trời dường như cũng cô quạnh giữa vùng trời nước sóng sánh. Lúc chúng tôi
mới đến tầm 6h chiều, mặt hồ còn phẳng lặng như gương, phản chiếu
những ngọn đồi đầy thông già dọc hai bên. Nhưng vào lúc này, nếu kết hợp
hai nền trời và nước lại với nhau thì con người không thể định vị nổi cái ranh
giới mỏng manh giữa thực vào ảo. Đâu là cảnh thực, đâu là cảnh phản chiếu?
Tôi đưa tay dụi mắt mấy lần, cố nhìn vào cái mặt nước trung tuyến. Nhưng ô
hay, đảo hoa vàng phía bên kia fjord đã biến mất, thay vào đó là hai bàn tay
ai đang chắp vào nhau nguyện cầu với thượng đế. Gió bắt đầu lên, đưa
những cơn sóng tiếp nối nhau vỗ vào vách đá. Tiếng rì rầm, thầm thì như
lời cầu nguyện đang được thiên nhiên tươi đẹp lắng nghe. Nhắm mắt lại,
tôi nghĩ mình đang mơ.
Oslo ngày 05 tháng 06 năm 2014
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét